Giữa nhịp sống hối hả của thành phố Long Khánh, trên con đường Hồng Thập Tự nhỏ nhắn, có một quán bánh căn đơn sơ nép mình nơi góc phố, nhưng lúc nào cũng rộn ràng tiếng nói cười, mùi thơm lan tỏa khắp không gian. Quán chẳng cần biển hiệu hào nhoáng, cũng không có thực đơn cầu kỳ – chỉ có những chiếc bánh căn nóng hổi và món cá kho rục thấm đẫm hương vị quê nhà. Ấy vậy mà bao năm qua, nơi đây vẫn là điểm hẹn quen thuộc của bao người dân bản xứ và cả du khách phương xa.
Bánh căn vốn là món ăn quen thuộc của người miền Nam – đặc biệt là ở các tỉnh ven biển. Những chiếc bánh nhỏ, tròn xinh được đúc trong khuôn gang, lớp vỏ vàng giòn ôm trọn phần nhân mềm mại bên trong. Nhưng điều làm nên linh hồn của món ăn này tại Long Khánh lại nằm ở phần nhân đặc biệt: cá kho rục – món ăn dân dã mà đầy tinh tế.
Cá được chọn kỹ, thường là cá lóc hoặc cá sặc tươi rói, sau đó kho liu riu trên bếp lửa nhỏ với nước mắm nhỉ, đường thốt nốt, nghệ tươi, tiêu hạt và ớt cay. Từng khúc cá mềm rục đến tận xương, phần nước kho sánh lại, ngấm đều từng thớ thịt, thơm nức mũi. Khi ăn cùng bánh căn nóng hổi, thêm chút mỡ hành, vài lát ớt đỏ tươi và nước mắm pha chua ngọt, tất cả hòa quyện thành một bản giao hưởng hương vị đậm đà, khó quên.
Ngồi trong không gian mộc mạc của quán – chỉ là những bộ bàn ghế nhựa đơn giản, sát vỉa hè – thực khách có thể cảm nhận rõ từng hơi ấm của bánh, cái mằn mặn thấm vị của cá, xen chút cay xè nơi đầu lưỡi. Không chỉ đơn thuần là một món ăn lót dạ, bánh căn cá kho rục như một sợi dây kết nối người ta với những ngày xưa cũ – nơi có bếp lửa đỏ lửa, có mùi cá kho thơm lừng thoảng qua cửa sổ mỗi chiều mưa.
Với nhiều người con Long Khánh xa quê, chỉ cần nhắc đến món bánh căn cá kho rục là cả một trời ký ức ùa về – những bữa cơm đạm bạc nhưng ấm lòng, những lần mẹ kho cá trên bếp tro riu riu, hay buổi chiều tan trường được ghé quán ăn một đĩa bánh nóng thơm.
Thu Trang